Cuộc sống thật của chúng ta không hề liên quan gì đến thời gian và không gian

Mọi việc không nên để thời gian thúc bách mình. Cứ làm việc thật tốt, tự học những gì cần học. Phát triển trí làm chủ, tư tưởng làm chủ trên mọi sinh hoạt và luôn rèn luyện sức khỏe vì sức khoẻ mới là đời sống thật của mình..

CHAT VỚI TUỆ NHI


Ni Vi Vo: Thầy ơi, con chào thầy. Thầy vẫn khoẻ ạ? Lâu lắm rồi con chưa được gặp thầy. Thầy ơi, khi nào thầy sẽ về lại Mỹ ạ?
 

Aba: Ok con. Thầy khỏe. Chưa có lịch cụ thể về Mỹ con ạ. Khi có thầy báo nhé. Con sống và làm việc ở Mỹ ok chứ?
 

Ni Vi Vo: Dạ con cảm ơn thầy. Con cũng bình thường ạ, nhưng con không thấy vui như hồi ở châu Âu và được đi cùng thầy.
 

Aba: Ba mẹ và các anh chị em khỏe cả?
 

Ni Vi Vo: Dạ cả nhà con khoẻ ạ. Mấy lần con muốn nói chuyện với thầy mà con thấy lịch làm việc của thầy bận quá nên con lại thôi. Thầy ơi khi nào thầy về Mỹ, thầy nhớ cho con hay liền nha thầy. 2 năm rồi con chưa được gặp thầy.
 

Aba: Thứ Tư tới lại giao lưu với nhiều hiệu trưởng trung học và các phòng giáo dục. Rồi làm các sách cho sinh viên, thiếu nhi ...nhiều quá! Khi có lịch bay về Mỹ thầy sẽ cho con biết. Giữ gìn sức khoẻ. Thầy cũng nhiều lần nhớ con lắm. Mong ngày nào chúng ta cùng thăm vài quốc gia, Ai Cập hoặc Hy Lạp hoặc Nam Mỹ.
 

Ni Vi Vo: Dạ, con cứ xem lại hình để lấy thêm năng lượng. Con sẽ cố gắng đi làm và chờ thầy về Mỹ. Con lại được chu du với thầy.
 

Aba: Ok con. Yêu con nhiều. Nhớ đọc bài ở trang NHẬT KÝ ABA để tăng lực. Để dành ngày nghỉ để lái xe đi với thầy nhé. 
 

Ni Vi Vo: Dạ. Bây giờ con biết chạy xe rồi thầy à. Con sẽ cố gắng tập lái xe cho vững. Rồi con với thầy road trip nha.
 

Aba: Tốt. Thay nhau lái.
 

Ni Vi Vo: Dạ, bây giờ con sẽ cố gắng đi làm chăm chỉ và tập luyện lái xe chờ thầy về.
 

Aba: Vậy ok rồi, thầy yên tâm.
 

Ni Vi Vo: Dạ, con cảm ơn thầy. Con rất vui vì được trò chuyện với thầy. Hiện tại con đang làm thực tập cho bên city of Austin thầy à.
 

Aba: Mọi việc không nên để thời gian thúc bách mình. Cứ làm việc thật tốt, tự học những gì cần học. Phát triển trí làm chủ, tư tưởng làm chủ trên mọi sinh hoạt và luôn rèn luyện sức khỏe vì sức khoẻ mới là đời sống thật của mình con nhé. Con không khỏe thì không có gì để nói và cũng chẳng ai còn thương mình nữa đâu nhé. Khỏe và đẹp cả tâm hồn, cách suy nghĩ và cả ăn mặc và cả hình dáng.
 

Ni Vi Vo: Dạ 
 

Aba: Đẹp là điều quan trọng của nữ giới.
 

Ni Vi Vo: Con cảm ơn thầy đã nhắc nhở cho con.
 

Aba: Cái gì cũng đẹp nghĩa là cái gì cũng mang tính mỹ thuật gây cảm xúc tự tin dễ chịu cho mình và dễ chịu cho người chung quanh. Mọi thứ khi con sinh ra đã có, vốn nó đã đẹp và hoàn hảo cho con rồi. Trên nền tảng này con giữ gìn và phát huy nó là đủ chứ không cần lấy thêm cái gì từ ngoài vào. Cái gì của con có sẵn từ khi sinh ra đều đã đẹp và bảo vệ nó. Không để bất cứ những ý tưởng gì của con người làm con chi phối hay lo lắng đến vẻ đẹp của con. Tóm lại, con là đẹp! Phải giữ vẻ đẹp tự nhiên ấy.
 

Ni Vi Vo: Thầy ơi, sao thầy hay quá luôn. Sao thầy biết con đang thiếu tự tin về mình? Thầy như đang thức tỉnh và khơi dậy cho con nguồn năng lượng. Mặc dù con cũng nghe đi nghe lại bài thầy nhiều, mà hôm nay được nói chuyện với thầy tinh thần con lại phơi phới.
 

Aba: Cha mẹ sinh mình ra và bảo vệ, tạo điều kiện cho mình cho đến 18 tuổi. Như vậy là xong rồi. Con giữ tình yêu và trân trọng tình yêu của bố mẹ, còn cách yêu của bố mẹ thể hiện qua các ý muốn của bố mẹ đều không phù hợp với những thầm nghĩ, thầm mong của con. Tương lai hay hạnh phúc của con là những điều âm thầm ấy mà chỉ mỗi con biết thôi. Hạnh phúc của con không nằm ngoài những gì con thầm mong, thầm nghĩ và thầm sống với nó mà không cần phải chờ đợi gì trong tương lai. Con người khéo bày ra nhiều ý tưởng và chúng ta phải tách mình ra khỏi những thứ đó để thực sự sống với niềm ước mơ thầm kín của mình. Cái đó chỉ mỗi con biết thôi chứ không chia sẻ với ai được. Không ai sinh ra để trả hiếu cả. Cũng chẳng cha mẹ nào nghĩ như vậy. Do đó con đừng quá lo lắng làm cha mẹ buồn mà sống sai con đường mơ ước của con nhé. Rất thương con và tất cả tuổi trẻ như con.
 

Ni Vi Vo: Dạ. Con nhớ lời thầy.
 

Aba: Mạnh mẽ con nhé. Không thể dựa ai ngoài chính niềm mơ ước thầm kín của con. Mỗi người đều có cả. Nhưng ít ai để ý đến điều này nên cứ nói là chưa có mơ ước gì. Không phải vậy. Từ nhỏ ai cũng có rồi. Mơ ước từ thời tuổi thơ mới đáng tin nó là lẽ sống của cả cuộc đời mình con à. Hãy nhớ lại coi nó là gì. Thầy đang sống với ước mơ thời tuổi thơ và sẽ sống với nó đến hết cuộc đời mình. Trước hết nó thật là hạnh phúc của thầy, và sau nữa nó đem niềm vui cho con người. Con đừng để thời gian thúc bách nhé.

Cuộc sống thật của chúng ta không hề liên quan gì đến thời gian và không gian. Con ngẫm nghĩ điều nầy cũng đủ cho trí thấy và trí tuệ của mình. Nếu chúng ta không tỉnh táo sẽ bị khái niệm thời gian và không gian làm méo cuộc sống thật của mình
 

Ni Vi Vo: Dạ.
 

Aba: OK, hôm nay như vậy ok rồi con nhé.
 

Ni Vi Vo: Dạ, con cảm ơn thầy thật nhiều. Ước gì con được ôm thầy ngay lúc này.
 

Aba: Con ạ, nhớ là thứ cảm xúc con luôn cần để làm con luôn hy vọng. Hãy để nhớ luôn ầm ĩ mãnh liệt con nhé.
 

Ni Vi Vo: Dạ.
 

Aba: Thầy tạm biệt.

28/3/2016
(Skype chat)

Nhận xét